TRUYỆN NGẮN- TÚI KỈ NIỆM (giải trí 1 tí chứ toàn học là khùng lúc nào không biết đó)
2 posters
Trang 1 trong tổng số 1 trang
TRUYỆN NGẮN- TÚI KỈ NIỆM (giải trí 1 tí chứ toàn học là khùng lúc nào không biết đó)
TÚI KỈ NIỆM
Trước chỉ đạo cứng rắn của mẹ, nó hậm hực lên gác xép dọn đồ. Gác xép tối om và đầy những bụi, may mắn nhất là không có chuột.
Chứ có chuột trên đó thì dù có ăn đòn nó cũng nhất quyết không lên.
Đang dọn dẹp nó bỗng phát hiện ra túi đựng bài kiểm tra. Túi đựng bài kiểm tra chỉ là ngụy trang cho dòng chữ mờ mờ “túi kỉ niệm”. Ít nhất là hai năm rồi nó không động đến cái túi này…Giờ tìm thấy, nó thấy lòng nao nao.
Nó cho phép mình nghỉ ngơi, chui ra chỗ sáng để xem xét lại túi. “Biết đâu trong ý còn ít tiền lẻ”, nó thầm nghĩ.
Có tiền không? Câu trả lời là có
Nhưng đó là đồng hai hào cũ mèm. Đồng xu này là mồ hôi và nước mắt của nó (cái tội tranh cướp với chị nó ý mà). Nó là đồng xu đầu tiên được nó bỏ vô ngân hàng lợn nhựa. Con lợn mà mẹ nó cất công nhét vào còn nó thì hì hụi moi ra. Hai hào cũng chính là xuất phát điểm cho sở thích sưu tầm tiền của nó. Lau lau đồng xu vô áo, nó tiếp tục công cuộc lục lọi.
Bài kiểm tra
Túi đựng bài kiểm tra đương nhiên phải có bài kiểm tra rùi. Xem nào. Có 2 bài kiểm tra được kẹp lẫn vào nhau. Một bài sáu và một bài chín.
Nó nhớ điểm chín là điểm toán, môn học nó rất sợ và học cũng không tốt. Nhưng được điểm chín mà nó không vui vì thật xấu hổ khi điểm chín này là do nó quay cóp mà có. Hôm đó nó đã nhìn bài của Phong, thằng bạn ngồi cùng bàn, học toán đỉnh của đỉnh.
Điểm 6 cũng là điểm toán. Bài kiểm tra nó tự làm, không tham khảo bài của Phong. Nó muối mặt sang nhờ Phong phụ đạo để tự mình làm nên kì tích. Nó thấy vui vui vì bài kiểm tra chứng tỏ nó không phải là một đứa ỷ lại, không phải là một đứa học tốt mà không đúng năng lực.
Bức thư tình đầu tiên
Là bức thư nó viết cho... thầy giáo của nó. Không phải thư tình yêu đâu (đừng tưởng bở). Thật ra nó là một bản kiểm điểm.
Bản kiểm điểm dày kín chữ, trình bày lí do, tác dụng của việc nói chuyện, trao đổi thông tin. Bằng lí lẽ và dẫn chứng nó đã chỉ ra nói chuyện là một kênh giao tiếp quan trọng, chỉ có điều phải bật kênh ấy lúc nào và ở đâu mà thôi.
Thầy giáo đã phì cười trước bản kiểm điểm của nó. Thầy bảo thầy chưa bao giờ đọc bản kiểm điểm chối bay chối biến tội như thế. Thầy nghĩ nó có năng khiếu làm thầy cãi. Tuy nhiên thầy vẫn châm chước cho nó vì chí ít nó cũng đã chốt được ý quan trọng “Em xin hứa từ nay sẽ không nói chuyện riêng trong lớp nữa”.
Và vô số những tờ giấy rách
Những tờ giấy không toàn vẹn về hình thể này đều có chung một lí do: chúng bị xé vội vàng trong giờ học.
Là mẩu giấy bé xíu, hỏi xem chiều có đi học không. Là tờ giấy ô ly chi chít kí tự X, O, O, X…chơi cờ carô ý mà. Rồi còn một loạt những mẩu giấy xinh xinh hỏi han, động viên, trách móc…rất rất nhiều sắc thái. Đọc từng mẩu giấy kí ức lại tràn về trong nó.
Nó thấy trước mặt hình ảnh lũ bạn thân, ngăn bàn giấu mì tôm sống, những bông hoa trong dịp 20/10, những ánh mắt dờn dỗi hay xin cứu viện khi bị thầy cô túm lên bảng. Nó như ngửi thấy mùi hồ hôi của lũ con trai sau một hồi quần thảo trên sân bóng, mùi nước hoa của con Chi “điệu đà”, mùi hôi rình khi chân thằng Mạnh gác lên ghế nó.
Thời gian khiến nó như quên đi một vài kỉ niệm. Nó thấy mắt mình cay cay khi cầm di động nhắn cho mấy đứa bạn thân “Tao nhớ tụi mày”. Nó phì cười khi lũ bạn đứa thì hỏi han xem nó có ấm đầu không, đứa thì hỏi xem nó có tâm sự gì à, “buồn chuyện gì ư”, đứa thì ngây ngô nhắn lại “me too”.
Não chúng ta luôn có xu hướng tiếp nhận những kí ưc mới, thay thế cho những kí ức cũ. Vì thế đừng trách mình khi mình trót quên một ai đó hay một chuyện nào đó. Nếu có thể hãy tặng cho mình một túi kí ức đi bạn. Cho phép mình giữ và tìm lại những kí ức hay kỉ niệm khó quên.
Trước chỉ đạo cứng rắn của mẹ, nó hậm hực lên gác xép dọn đồ. Gác xép tối om và đầy những bụi, may mắn nhất là không có chuột.
Chứ có chuột trên đó thì dù có ăn đòn nó cũng nhất quyết không lên.
Đang dọn dẹp nó bỗng phát hiện ra túi đựng bài kiểm tra. Túi đựng bài kiểm tra chỉ là ngụy trang cho dòng chữ mờ mờ “túi kỉ niệm”. Ít nhất là hai năm rồi nó không động đến cái túi này…Giờ tìm thấy, nó thấy lòng nao nao.
Nó cho phép mình nghỉ ngơi, chui ra chỗ sáng để xem xét lại túi. “Biết đâu trong ý còn ít tiền lẻ”, nó thầm nghĩ.
Có tiền không? Câu trả lời là có
Nhưng đó là đồng hai hào cũ mèm. Đồng xu này là mồ hôi và nước mắt của nó (cái tội tranh cướp với chị nó ý mà). Nó là đồng xu đầu tiên được nó bỏ vô ngân hàng lợn nhựa. Con lợn mà mẹ nó cất công nhét vào còn nó thì hì hụi moi ra. Hai hào cũng chính là xuất phát điểm cho sở thích sưu tầm tiền của nó. Lau lau đồng xu vô áo, nó tiếp tục công cuộc lục lọi.
Bài kiểm tra
Túi đựng bài kiểm tra đương nhiên phải có bài kiểm tra rùi. Xem nào. Có 2 bài kiểm tra được kẹp lẫn vào nhau. Một bài sáu và một bài chín.
Nó nhớ điểm chín là điểm toán, môn học nó rất sợ và học cũng không tốt. Nhưng được điểm chín mà nó không vui vì thật xấu hổ khi điểm chín này là do nó quay cóp mà có. Hôm đó nó đã nhìn bài của Phong, thằng bạn ngồi cùng bàn, học toán đỉnh của đỉnh.
Điểm 6 cũng là điểm toán. Bài kiểm tra nó tự làm, không tham khảo bài của Phong. Nó muối mặt sang nhờ Phong phụ đạo để tự mình làm nên kì tích. Nó thấy vui vui vì bài kiểm tra chứng tỏ nó không phải là một đứa ỷ lại, không phải là một đứa học tốt mà không đúng năng lực.
Bức thư tình đầu tiên
Là bức thư nó viết cho... thầy giáo của nó. Không phải thư tình yêu đâu (đừng tưởng bở). Thật ra nó là một bản kiểm điểm.
Bản kiểm điểm dày kín chữ, trình bày lí do, tác dụng của việc nói chuyện, trao đổi thông tin. Bằng lí lẽ và dẫn chứng nó đã chỉ ra nói chuyện là một kênh giao tiếp quan trọng, chỉ có điều phải bật kênh ấy lúc nào và ở đâu mà thôi.
Thầy giáo đã phì cười trước bản kiểm điểm của nó. Thầy bảo thầy chưa bao giờ đọc bản kiểm điểm chối bay chối biến tội như thế. Thầy nghĩ nó có năng khiếu làm thầy cãi. Tuy nhiên thầy vẫn châm chước cho nó vì chí ít nó cũng đã chốt được ý quan trọng “Em xin hứa từ nay sẽ không nói chuyện riêng trong lớp nữa”.
Và vô số những tờ giấy rách
Những tờ giấy không toàn vẹn về hình thể này đều có chung một lí do: chúng bị xé vội vàng trong giờ học.
Là mẩu giấy bé xíu, hỏi xem chiều có đi học không. Là tờ giấy ô ly chi chít kí tự X, O, O, X…chơi cờ carô ý mà. Rồi còn một loạt những mẩu giấy xinh xinh hỏi han, động viên, trách móc…rất rất nhiều sắc thái. Đọc từng mẩu giấy kí ức lại tràn về trong nó.
Nó thấy trước mặt hình ảnh lũ bạn thân, ngăn bàn giấu mì tôm sống, những bông hoa trong dịp 20/10, những ánh mắt dờn dỗi hay xin cứu viện khi bị thầy cô túm lên bảng. Nó như ngửi thấy mùi hồ hôi của lũ con trai sau một hồi quần thảo trên sân bóng, mùi nước hoa của con Chi “điệu đà”, mùi hôi rình khi chân thằng Mạnh gác lên ghế nó.
Thời gian khiến nó như quên đi một vài kỉ niệm. Nó thấy mắt mình cay cay khi cầm di động nhắn cho mấy đứa bạn thân “Tao nhớ tụi mày”. Nó phì cười khi lũ bạn đứa thì hỏi han xem nó có ấm đầu không, đứa thì hỏi xem nó có tâm sự gì à, “buồn chuyện gì ư”, đứa thì ngây ngô nhắn lại “me too”.
Não chúng ta luôn có xu hướng tiếp nhận những kí ưc mới, thay thế cho những kí ức cũ. Vì thế đừng trách mình khi mình trót quên một ai đó hay một chuyện nào đó. Nếu có thể hãy tặng cho mình một túi kí ức đi bạn. Cho phép mình giữ và tìm lại những kí ức hay kỉ niệm khó quên.
mercury hydragyrum- Nguyễn Thị Thảo Vy
- Tổng số bài gửi : 262
Join date : 05/11/2011
Age : 27
Re: TRUYỆN NGẮN- TÚI KỈ NIỆM (giải trí 1 tí chứ toàn học là khùng lúc nào không biết đó)
Hay hay hay !!!!! Lau lau phai giai tri ! Dung rui
Similar topics
» BÍ MẬT MỘ KHỔNG MINH TRONG TOÁN HỌC (TIỂU THUYẾT) (HỒI 1) (ĐÂY LÀ TRUYỆN HAY NHẤT TRÊN FORUM CÁC BẠN NHỚ ĐỌC)
» Truyện ngắn - Mối tình đầu
» Phân tích truyện ngắn "Làng" của Kim Lân
» LỜI GIẢI VÀ ĐỀ THI KÌ THI TUYỂN SINH 10 MÔN TOÁN 2011-2012
» BÍ MẬT MỘ KHỔNG MINH TRONG TOÁN HỌC (TIỂU THUYẾT) (HỒI 2)
» Truyện ngắn - Mối tình đầu
» Phân tích truyện ngắn "Làng" của Kim Lân
» LỜI GIẢI VÀ ĐỀ THI KÌ THI TUYỂN SINH 10 MÔN TOÁN 2011-2012
» BÍ MẬT MỘ KHỔNG MINH TRONG TOÁN HỌC (TIỂU THUYẾT) (HỒI 2)
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
|
|