TINH HOA HỘI TỤ
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Tôi có một đứa em như thế

Go down

Tôi có một đứa em như thế Empty Tôi có một đứa em như thế

Bài gửi by mercury hydragyrum Sat Jan 14, 2012 10:30 am

Nó tên Ti, con cậu Lâm - anh hai mẹ tôi. Như vậy suy ra Ti cũng là anh của tôi, nhưng vì nó mới lớp bốn, tôi lớp tám. Tôi lớn tuổi hơn nên thằng nhóc vẫn phải kêu tôi bằng chị.

Dịp hè, cậu chở nó sang nhà tôi, ngỏ ý muốn gửi Ti ở chơi gần hai tháng để tiện cho cậu mợ ra Hà Nội công tác. Mẹ tôi, một phần vì thương thằng bé chẳng ai chăm sóc, phần vì muốn tôi có anh em bên cạnh chia sẻ, nên gật đầu cái rụp.

Thế là mẹ giao Ti ở cùng phòng với tôi, kèm thêm nghĩa vụ chăm sóc, làm nó vui. Thương mẹ bận bịu việc nhà, tôi hào hứng nhận lời. Trước giờ tôi vẫn là đứa “một thân một mình”, nay có thêm em trai thì vui phải biết. Tôi thích lắm, nghĩ sẽ dẫn thằng nhóc đến khu vui chơi, dắt nó đi ăn trái cây dầm tại quán mà tôi và lũ bạn thường “cắm rễ” ở đó.

Hôm Ti xuất hiện trước ngưỡng cửa nhà tôi, đó là một thằng bé cao ráo, hình như cao gần bằng tôi, cái đầu kiểu chôm bôm nom ngộ nghĩnh vô cùng, đôi mắt nó láo liêng ngó dọc ngó ngang rồi chào mọi người. Tôi hiểu sao tôi có cảm giác thằng nhỏ này không hiền khô như tôi tưởng. Mà quả đúng y như vậy...

Hai ngày…Ba ngày…Một tuần trôi qua, bao nhiêu sự háo hức ban đầu dần tan biến, thay vào đó, tôi bắt đầu bực mình vì sự có mặt của Ti. Vì Ti, tôi không được đi xem chương trình ca nhạc mình yêu thích hay vi vu shopping cùng đám bạn. Vì Ti, tôi bị mẹ mắng oan nhiều thứ. Tính thằng bé vốn quậy và hiếu động kinh khủng. Đặc biệt là cái trò mè nheo đúng chất học sinh tiểu học, mà tôi thì chẳng thích việc ca cẩm ấy chút nào, nó sẵn sàng hét vào tai tôi bất kì lúc nào nó thích cái điệp khúc: “Chị Ny thương Ti hông? Ti thương chị Ny nhất trên đời”.Eo ơi, ai thích chứ tôi sợ kiểu cải lương này lắm lắm.

Tôi bắt đầu có ác cảm với Ti. Tôi tránh nói chuyện với nó và luôn để nó chơi một mình, mỗi lúc Ti mon men lại gần, tôi lườm nó bằng ánh mắt rất “bà chằn” của mình, thế là nó bỏ đi chỗ khác. Nó thì không cằn nhằn gì tôi, có lẽ cu cậu biết thế nên cứ lủi thủi với cái ba lô đồ chơi của nó, cái điệp khúc hay tua đi tua lại kia Ti cũng giảm bớt dần. Khoảng cách giữa tôi và nó mỗi ngày một xa...

Thời gian đó là lúc khó khăn nhất của gia đình tôi, tiền học phí cho năm cuối cấp, cộng với mùa vật giá leo thang khiến ước mơ sở hữu một chiếc máy tính của tôi cùng đành gác lại. Sang cấp ba, đó là thứ rất cần thiết, những dịch vụ Internet bên ngoài thì chủ yếu phục vụ cho mục đích “chơi” hơn là “học”, mà tôi thì rất cần máy để “học”. Thế là tôi bày tỏ mong muốn ấy với mẹ, bà chỉ thở dài “từ từ đi con”. Ti ngồi cạnh mẹ, im lặng, lắng nghe, không lóc chóc ồn ào như mọi khi. Lúc ấy, có lẽ là lần đầu tiên nó không tạo cho tôi cảm giác bị làm phiền.

Bẵng đi một thời gian, gia đình tôi dần ổn định.

Tôi dự xong lễ khai giảng đầu năm học, trên đường về tung tăng vừa đi, vừa nghĩ cho những dư định mới, những mục tiêu mà tôi phải cố gắng đạt được. Về đến nhà, tôi tròn mắt ngạc nhiên. Một dàn máy tính không mới lắm, nhưng độ đẹp thì không thể phủ nhận. Tôi tò mò bước đến... sờ thử. Trên màn hình của máy có đính một miếng sticker màu vàng được viết bằng nét chữ cong cong, xiêu vẹo:” Tặng chị Ny”. Tôi thật sự bất ngờ, ngạc nhiên, bao nhiêu cảm xúc trong tôi dường như trộn lẫn với nhau, tạo ra một cảm giác kì lạ, lâng lâng khó tả thế này. Dành tặng cho tôi sao? Có gì đó nhầm lẫn chăng?

Trong lúc tôi đang bối rối với hàng chục câu hỏi bao quanh, thì Ti từ trong nhà chạy ra ôm chầm lấy tôi, reo hò ầm ĩ : “Ồ dé, chị Ny về, chị Ny về rồi kìa, nhớ chị Ny quá! Chị Ny thích máy này không?”

Tôi không biết mình sẽ phải làm gì lúc này, chỉ thấy bỗng nhiên hình ảnh Ti nhòe đi trong mắt tôi, nước mắt tôi cứ thế mà rơi, làm thằng bé đứng ngơ ngác, không hiểu có chuyện gì xảy ra.

Lẽ ra, đó là quà của cậu, mợ mua về làm quà cho Ti, một chiếc máy đã qua sử dụng nhưng vẫn còn mới lắm, cốt để cho thằng nhóc chơi game giải trí và bớt phá làng phá xóm đi. Nhưng, Ti lại muốn gửi sang cho tôi dùng, mẹ tôi hỏi, Ti cười, lộ cái răng sún ngộ ngộ: “Chị Ny cần hơn con mà, con chơi game bằng máy cầm tay được rồi cô ạ”. Bất giác Ti quay sang tôi: “Chị Ny thương em không, em thương chị Ny nhất trên đời?”-“ Có. Chị thương bé Ti nhất.” Tôi trả lời Ti ngay rồi ôm chầm nó vào lòng - cái ôm ấm áp thực sự - cái ôm của tình chị, em mà đến giờ tôi mới nhận ra và cảm nhận được.

Tôi thương Ti, không phải chỉ vì món quà của em. Mà vì tình cảm yêu mến của thằng bé dành cho tôi từ lâu lắm rồi mà tôi không biết, cũng chính sự ích kỉ, ghen tị đã làm lu mờ đi mất. Nghĩ lại, thằng nhóc còn trưởng thành hơn tôi nhiều, nó biết lo, biết nghĩ, còn tôi chỉ biết cho mình bản thân tôi thôi. Ti đã giúp tôi thấy được điều đó, hình như ánh mắt ngây thơ trong sáng của trẻ con thì hay nhìn rõ được những lỗi lầm của người lớn thì phải. Tôi cảm thấy xấu hổ thế nào. Bây giờ, nếu như tôi thay đổi, bắt đầu trở thành một người chị tốt, biết yêu thương đứa em trai bé nhỏ của mình, thì có muộn không nhỉ?

Viết lại câu chuyên này bằng máy tính của Ti, tôi không quên bài học tự rút ra cho mình : Hạnh phúc, yêu thương luôn ở rất gần chúng ta, hãy kịp nhận ra và gìn giữ lấy nó, trước khi quá muộn…

Any
mercury hydragyrum
mercury hydragyrum
Nguyễn Thị Thảo Vy
Nguyễn Thị Thảo Vy

Tổng số bài gửi : 262
Join date : 05/11/2011
Age : 26

Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang


 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết